Có thể thay tiêu đề "Ngỡ là lối thoát" bằng "Tưởng chừng là con đường giải thoát".
Anh đưa tờ báo cho chị, cười mỉa mai: "Cô cần đọc để rút kinh nghiệm. Đàn bà cằn nhằn là nguyên nhân đổ vỡ." Chị bĩu môi đáp lại: "Anh nên xem phát ngôn của nhà văn rằng đàn ông chỉ ăn, tắm, ngủ như lợn." Anh tức giận nói rằng về nhà chỉ thấy ngột ngạt vì vẻ mặt của chị. Chị phản biện rằng chồng người khác tài giỏi, nên vợ họ mới dịu dàng, còn chị phải vật lộn từ sáng đến tối. Cảm thấy bị thách thức, anh tức tối xách ba lô ra khỏi nhà, chị đóng sầm cửa lại. Cả hai đều cảm thấy nhẹ nhõm như vừa trút bỏ gánh nặng.
Sau giờ làm, anh thoải mái nhậu nhẹt với bạn bè mà không phải nghe những lời phàn nàn của vợ. Chị cũng không còn cảm thấy như kẻ hầu hạ trong nhà, và họ nghĩ đến ly hôn như một lối thoát. Tuy nhiên, sau một tháng ăn uống thất thường, anh đổ bệnh. Trong cơn sốt, anh gọi cho bạn nhưng chỉ nhận được sự từ chối vì người đó sợ vợ ghen. Anh gọi thêm cho một người khác, nhưng chỉ được an ủi rằng sẽ khỏe lại. Cảm giác cô đơn ập đến, và anh thiếp đi trong nỗi ám ảnh về những lời cằn nhằn của vợ.
Dù cằn nhằn, chị vẫn chăm sóc chồng tận tình, từ việc luộc trứng, giã gừng đến mua thịt hầm cháo và gửi thuốc. Sau những ngày nghỉ ngơi, chị cảm thấy nhà vắng vẻ khi chồng không giúp việc nhà. Dù anh không tham gia nhiều vào việc nội trợ, anh luôn đưa tiền cho chị và thường mua bánh gai chị thích khi công tác. Chồng chị được mọi người trong gia đình quý mến. Khi tỉnh dậy trong bệnh viện, anh bất ngờ thấy chị bên cạnh và chị khuyên anh ăn cháo để mau khỏe.
Tôi đã nhắc rằng anh có huyết áp không ổn định và men gan cao, cần cai thuốc lá, hạn chế rượu, và ăn uống, nghỉ ngơi điều độ, nhưng anh vẫn thờ ơ. Chị bất chợt nhận ra mình nói nhiều, còn anh thì cảm kích trước sự quan tâm của vợ.
Source: https://afamily.vn/ngo-la-loi-thoat-2015052604352559.chn